Con Mẹ Trà Kiệu – tiếng gọi nhau
Đời người có tổ có tông
Có quê bé nhỏ ấm nồng giấc nôi
Trà Kiệu ơi, nhớ lắm rồi!
Bao năm xa cách, chia phôi những sầu.
Nhớ quê ta thức canh thâu
Nhớ Mẹ kính mến, nhiệm mầu thưở xưa.
Lũy tre bát ngát, hàng dừa
Bửu Châu gió mát, kinh trưa dặt dìu
Me tây cổ thụ mến yêu
Qua bao thế hệ, sớm chiều sắc son
Tụng ca danh Mẹ mãi còn
Ngàn trùng xa nhớ, đoàn con vọng về
Trước kính Mẹ, sau thăm quê
Mồng mười, mười một đề huề cố hương
Ngày hội truyền thống lên đường
Hạnh ngộ đất Mẹ tha hương chẳng còn.
* * *
Bên Mẹ đắm mình, con chợp mắt
Thư thái trong hồn tiếng tạ ơn
Rồi mai con lại phong trần
Là con cái Mẹ, “xin vâng” học đòi
Nước Trời dõi mắt, đường hạnh phúc
Danh Mẹ Trà Kiệu mãi cao rao
Trần gian ly khách nghẹn ngào
Thiên Đàng vinh phúc mai sau đón mời.
Khuya 12/8/2013
Trương Văn Thơm