TRÀ KIỆU MẾN THƯƠNG
Trà Kiệu ơi, ta lắm mến thương
Đất nên thơ, vì nhuộm tiếng chuông
Ở nơi đó lòng ta đã hóa
Tiếng chuông reo, dạo khắp giáo đường
Biết làm sao ngăn nổi nhớ thương
Miền Đất Mẹ sáng ngời lịch sử
Đồi trên cao còn nguyên nỗi nhớ
Câu yêu thương cho mỗi chuyện tình
Trà Kiệu ơi, miền đất nở hoa
Tình yêu thương rạng rỡ chan hòa
Không khỏi nhớ mùa hoa Đất Mẹ
Đã một thời quanh quẩn trong ta
Chẳng gần nữa, quê người cách xa
Nghe trong ta thì thầm tiếng Mẹ
Quê người, trái tim là nhỏ bé
Xin góp theo chuông nguyện quanh Đồi.
Minh Văn